Saigontech's Pet shop

Thông báo
Diễn Đàn chuyển sang www.s2lovely.tk

ĐANG DỊCH CHUYỂN VUI LÒNG ĐỢI GIÂY LÁT





 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  

 

 e nhok tao yeu may P2

Go down 
Tác giảThông điệp
sylyc




Tổng số bài gửi : 6
Join date : 05/11/2011

e nhok tao yeu may P2 Empty
Bài gửiTiêu đề: e nhok tao yeu may P2   e nhok tao yeu may P2 EmptySat Nov 05, 2011 10:00 pm

Thế là các tiết học cũng trải qua
nhanh chóng, nó cố gắng không động chạm gì đến " sao chổi " vì nó nhận
ra tên này có một FC hoành tráng trong trường thật ra thì nó cũng chẳng
ngán gì cái FC ấy nhưng có điều nó không muốn đánh đấm lại trường mới vì
ở trường cũ nó quá nổi tiếng và thường xuyên được thầy hiệu trưởng
viếng thăm tuy nhiên nhờ học lực nên nó vẫn được ông chăm chước.


Giờ ra chơi, canteen trường như một nhà hàng. Chế độ ăn tự do thích gì
ăn nấy bao nhiêu cũng đc. Đây là cái thứ nó thích nhất trong ngôi trường
này. Nó len lách tìm một góc nhỏ để ngồi thì bỗng nhiên cả canteen nhốn
nháo hò hét, ham vui là bản tính của nó với lại đó cũng là một phản xạ
bình thường khi có chuyện gì đó thôi. Ngước mắt lên nhìn là bọn 3P, nhìn
bọn con gái hò hét khi bọn chúng bước xuống bậc thang nó càng thấy bực
bội. " Có cái gì mà ghê vậy cứ ngỡ thủ tướng, cũng chỉ là bọn choai
choai ". Nó lầm bầm một cách bình thường cứ ngỡ bọn chúng lấy thức ăn ai
ngờ hình như nó nhận là bọn chúng càng ngày càng tiếng lại gần bàn nó,
chính xác là vậy "sao chổi" nhìn thẳng hướng nó rồi bước lại :

- Ê!!!!!!! con nhóc kia !!- Long nắm chiếc muỗng mà nó định đưa vào
miệng lại, hất xuống đất. Khiến mọi người xung quanh đầy ngạc nhiên và
im lặng theo dõi. Hình như thật đáng thương cho những kẻ bị 3P ghét à
không chính xác là Hoàng Long nó nhận thấy những ý nghĩ ấy hiển thị qua
ánh mắt của mấy đứa nhà giàu.

- Cái gì, tôi chưa có kiếm chuyện à nha !- Nó đứng phắt dậy bực bội
phần vì chiếc muỗng bị hất vô lý phần vì vẻ ngông nghênh của " sao chổi
".

- Cô bé nhớ bọn này không ??- Hải nhẹ nhàng hỏi đó là phép lịch sự mà 3P dùng riêng với Long thì tùy tâm trạng.

- Sao lại không nhớ các người là sao chổi của tôi mà - nó vừa nói vừa
kênh mặt lên lườm Long ý như nó muốn nói Long dỉ nhiên là vậy rồi .

- Chờ đi bọn này không tha cho cô đâu nhá - Long đưa tay sờ vào quần áo
nó rồi phủi phủi ý như đó là một thứ bẩn thỉu gì đấy rồi cười châm
chọc. ( Trường tự do cho nên không thường mặc đồng phục chỉ cần quần áo
nghiêm chỉnh là tốt ). Nó hất tay Long ra vẻ giận dữ :

- Không tha thì làm gì tôi nào, đánh tôi àh tôi sợ wá àh nổi da gà đây
này!- nó hiên ngang nói mặt cho Long đang tức mún xì khói, lần đầu có kẻ
thách thức đánh nhau với Long.

- Này đừng tưởng bọn này không đánh con gái là làm tới, chưa nghe danh
3P sao ?? - Phong cũng thuộc tầng lớp thượng lưu nên cũng có nét giống
Long dù ít nói.

Đang nói chuyện, tình hình có vẻ căng thẳng hàng ngàn ánh mắt của tất cả
học sinh dồn về bọn họ thì chuông reng vào học, có vẻ như chuông reo
không đúng lúc và không ai thật sự muốn chuông reo vào lúc này tuy nhiên
cũng phải bước vào vì trường này nghiêm về giờ học xem như tôn trọng
giáo viên ( trường vừa khó vừa dễ tuy nhiên lượng học sinh đc đào tạo
tốt thì đc xét vào loại ưu so với các trường khác ). Nuốt cơn giận nó bỏ
về lớp để lại những tràng cười hả hê cho bọn con gái "mê zai" và tên "
sao chổi " kiêu ngạo kia. Trong một thoáng hình như nó cảm giác nó và
sao chổi có chút gì đó giống nhau và và một sự đồng cảm lạ lùng khó tả.
Trời ạ !! Nó đang nghĩ gì vậy, ai là người xem thường nó, ai là người
chế giễu nó, ai ?? Là sao chổi, thế sao nó nghĩ nó đồng cảm gì quái với
tên ấy nhỉ. " Điên thiệt rồi !! " - Nó lẩm bẩm rồi bước tiếp lên các bậc
thang.

Nó phải ngồi gần tất cả những tền ấy của nó khiến nó bực cả mình . Đang
cáu thì bỗng thầy gọi lên sữa bài .Nó nhanh nhảu leo lên bục bảng sữa
bài mặc dù hơi phân tâm vì bọn 3P đang châm chọc nó (bài này hơi hóc búa
chỉ có thần đồng mới giải được thôi) . Nhưng tay nó cứ thoăn thoắt viết
hết bảng nó lại bôi viết típ. Sax cuối cùng cũng xong, nó về chỗ ngồi :

- Cô cũng pro đấy chứ !! - Long nheo mắt cười, có vẻ như Long thấy nó là một cô bé thú vị và.....hơi đáng yêu.

- Còn phải chờ anh nói à !!!- Nó liếc Long một cái mà nó nào đâu biết
đang có người nhìn nó không chừng còn thích nó nữa rồi đấy chứ ( Đố các
bạn đấy)

Nó bước vào chỗ quay sang nhìn Trúc, Trúc vẫn hok nở một nụ cười nên nó thấy lạ bèn quay sang làm thân :

- Bạn tên gì vậy ? ( nhỏ nhẹ đến ngất ngây)

- Trúc!!. Trúc nói một cách lạnh lùng với Trúc là vậy ngoài 3P ra thì
không đi chung với ai khác nên cũng chẳng thích những kẻ nịnh nọt, a dua
xung quanh. Hơn thế nữa Trúc là người ghét nhất việc tối ngày 3P cứ ở
bar với hết cô tiểu thư nhà giàu này đến có tiểu thư nhà giàu khác. Cô
biết những cô ả ấy chỉ thích vẻ đẹp trai, nhà giàu, phong độ của 3P chứ
hiểu cái khỉ gì về họ.

Thấy thế nó không hỏi nữa. Nó thầm nghĩ :" Lại một nàng tiểu thư kiêu kì !! ". Ra về,trước cổng trường:

Nó đang ung dung bước đi thì cứ như một con khủng long bạo chú đang
đứng trước mặt khiến nó không còn thấy Mặt Trời nữa, phát cáu nó la lên :

- Oái !! tên nào vậy ?? nó la lên.

- Tên này được không ?? - Long cười nham hiểm và thích thú.

- Lại là anh à sao chổi ! Sao mà tôi cứ phải gặp anh hoài vậy ??- nét mặt hơi chán vì sao cứ đụng mặt nhau hoài.

- Con nhóc kia biết ta là ai không mà dám kêu ta là sao chổi vậy , đại
thiếu gia như ta mà để ngươi kêu thế sao!!! Ngươi là học sinh mới phải
không ??? không biết đến 3P chứ gì ??? Về search google đi !! Search
luôn cái tên LÊ HOÀNG LONG nhé !!

- Bất kể anh là đại thiếu gia hay nhị thiếu gia gì đó tôi vẫn kêu anh
là sao chổi thì sao nào!! anh dẹp cái kiểu ăn nói của anh đi!! Cái gì mà
Lê Hoàng Long, có mà Lê Hoàng Sao Chổi !! - nó hiên ngang và làm ra vẻ
nhái lời Long.

- Xem như tôi nhịn cô đi, tôi muốn hỏi cô tên gì để dễ dàng xử lí cô!!!

- Tôi tên gì thì mặt tôi nhá, mà anh hỏi làm gì thế bộ anh thích tôi à
muốn quen tôi hay sao mà ám tôi hoài vậy!! - Nó cười nham nhở.

Trời ạ một chuyện lạ xảy ra có thể nói chấn động toàn cầu mà nếu có báo
chí ở đây thì chắc lên trang nhất ở tất cả mặt báo , Đại thiếu gia
Hoàng Long của tập đoàn Long Thị đỏ mặt trước một con bé trai hok ra
trai gái hok ra gái này. Khiến cả Trúc và Phong 2 người lạnh lùng nhất
cũng phải ngạc nhiên ấy chứ.

- Tôi..... tôi mà thích cô à ĐỪNG CÓ MƠ GIỮA BAN NGÀY NHA. Đừng có mà
thấy tôi cao sang rồi.....- Long ngượng ngùng nói. Khiến cho một người
đứng gần có hơi buồn ( đó các bạn là ai là Hoàng Hải đó ủa tôi nói cho
mọi người bít lun rồi).

- Chứ anh tưởng tôi yêu quý gì con người anh à ĐỪNG CÓ MƠ GIỮA BAN NGÀY
NHA !!. - Nó dùng tay đặt lên trán rồi phất qua vẻ đắc ý kèm theo một
nụ cười dành tặng cho Long.

- Cô....cô , đừng tưởng tôi hok dám đánh cô.- Long quát theo. Nhưg vô dụng, Long càng tức nó càng hả hê.

- Anh Long àh về thôi đừng cãi nhau nữa.- Tiếng Trúc vang lên.
---------------------------------

Về Đầu Trang Go down
sylyc




Tổng số bài gửi : 6
Join date : 05/11/2011

e nhok tao yeu may P2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: e nhok tao yeu may P2   e nhok tao yeu may P2 EmptySat Nov 05, 2011 10:00 pm

Về đến nhà, Long luôn suy nghĩ về nó,
Long tức anh ách trong lòng vì lần đầu một công tử như Long mà lại thua
con nhóc trai không ra trai gái không ra gái đó sao, mà tức thì nhớ mà
nhớ thì thích rồi còn gì nghĩ đến đó Long lắc đầu lia lịa miệng thì lẩm
bẩm " Không thể nào ! ". Mà Long nào biết đúng lúc này đang có người
cũng thích nó ( là Hải chứ ai ).Sắp có chiến tranh giữa các vị thần tình
yêu xảy ra. Còn nó thì ngu ngơ đâu biết gì, đâu biết đang có 2 người
thích nó.

Sáng hôm sau, là một ngày đẹp trời, mọi thứ đều rất tốt hôm nay nó rất
vui và tậm trạng rất ư là thoải mái vì không gặp những người mà nó
không hề muốn gặp nhưng ôi trời :

- AAAAAAAAA!!!!!!!!!! Ai đổ nước lên bàn tôi thế này???- Nó la toáng
lên, rồi dáo dác nhìn xung quanh ý như thăm dò có lẽ mọi người đều biết
nhưng im lặng và trong số ấy bọn con gái đang cười đắc ý.

- Ha ha ha !!!! Đáng đời! - Long ngồi cười mỉa mai như vậy cũng đủ hiểu tác giả của việc này là ai.

- Thì ra là anh à !! Sao thích chơi trò trẻ con vậy đại thiếu gia ?? -
Nó bước lại gần nói và ra vẻ như khinh những kẻ như Long. Nhưng chính
"đại thiếu gia" còn chưa hiểu vì sao lại dùng cái hạ kế ngốc xít này nữa
là, trước đây có bao giờ thế này đâu. Thường chẳng thích đứa nào là
đánh, bọn con gái thì chết mệt chứ có đứa con gái nào như nó đâu.

- Là tôi thì sao nào làm gì nhau?? Nói cho cô biết cô về mà tìm hiểu
xem Lê Hoàng Long tôi là ai và 3P là cái gì trong trường nhé, tốt nhất
là nên biết trời cao đất rộng một tí đi, đồ con gái quê mùa như cô chắc
là chưa hề nghe qua đến tập đoàn Long Thị nhỉ ???

- Để xem tôi làm gì anh.- Nó vừa nói vừa bỏ cặp xuống, thật sự nó
không hề muốn đánh nhau trong trường mới nó đã tự hứa là vào trường này
không nên làm gì đụng chạm đến bọn nhà giàu này nhưng nhìn nét mặt của
Long, phải nói một đứa trẻ lên ba cũng muốn đấm cho hắn một trận huống
chi mà con nhà võ như nó.

- Cô muốn đánh nhau đúng không đánh thì đánh nhá tôi đây không sợ đâu. Để xem cô thế nào mà cứ ra vẻ ta đây thế nhỉ ????

- Long à đừng đánh mà !!! Người thừa kế tập đoàn mà đi đánh nhau với con gái sao ??? - Hải khẽ nói với Long.

- Các cậu yên tâm để mình xem con nhãi này có gì mà oái thế !!!.-Long liếc nó dáng vẻ nó hình như đã chuẩn bị sẵn sàng.

- Vì tôi là con trai nên tôi nhường cô vài đấm trước đấy!!! - Long hiên ngang nói.

- Chẳng cần nhường nhịn gì hết muốn đánh cứ nhào vô tôi chấp hết bọn anh đó.- Nó cũng hiên ngang không kém.

- Này đánh cô ta chỉ tốn tiền viện phí cho cô ấy thôi !! - Phong bĩu môi.

Nhưng thật sự nó chẳng hề muốn đánh như những gì mà nó nghe thấy từ bọn
con gái xì xầm thì nó biết nếu đụng vào họ cũng có nghĩa là nó phải
chiến đấu với các FC của bọn công tử này. Mà như thế thì chẳng phải mất
đi cuộc sống bình yên của nó mong muốn sao. Nhưng không thể để bọn này
ngang tàn mãi được. Bọn chúng cứ nghĩ nhà giàu rồi có quyền ăn hiếp
người khác sao.

- Được rồi vậy thì nhào vô.- Cả bọn hơi ngạc nhiên vì lần đầu tiên
Long làm những trò này với con gái. Thần dân trong lớp im lặng nhìn hai
người cứ như đang ở chiến trường, bọn con gái không ưa nó nếu không muốn
nói là ghét nó có vẻ vui mừng hớn hở và dỉ nhiên nó cũng phần nào đón
được ý nghĩ của bọn chúng là mong cho nó thua trận. Nhưng nếu đánh đấm
như thế cũng chưa chắc gì đã thắng nổi Long có lẽ phải dùng mưu.

- Được rồi vậy thì action . - Nó nở một nụ cười tự mãn một ý nghĩ vừa mới nảy nở trong nó, nó bay về phía Long

Nói thật nó là con nhà võ mà nên cũng thường đánh đấm rồi (hồi nó còn
học cấp 2 đã từng hạ 10 thằng một lượt đấy và từ đó nó làm đàn chị của
trường ). Nhưng vì thế mà từ nhỏ đến lớn nó chẳng có một cô bạn gái nào
yêu thích để làm bạn.

Long và nó đánh nhau, cứ như thế sách vở bay tứ tung, bàn ghế ngã
nghiêng ngã ngữa, bút thước rớt đầy dưới sàn, mọi người im lặng để xem
đánh lộn chứ không reo hò như các vụ đánh lộn khác vì họ đánh rất ghê và
hào hứng bay lên bay xuống trên những chiếc bàn trông rất giống phim
hành động đấy chứ không có vật qua vật lai như các vụ khác, đánh cứ như 2
người con trai đánh bỗng tay Long hất cái nón của nó lên cũng không hẵn
là do tay Long chẳng qua là tay Long chỉ mới trượt sơ qua thôi phần còn
lại là do nó tự diễn, tóc nó xõa dài ( vì bình thường nó buộc tóc và
đội nón nên trông nó con trai cực kì ) đen mượt và đầy sức sống đặc biệt
khi nó xõa tóc trông nó xinh gái và rất dễ thương cứ như búp bê ấy chứ,
các tia nắng len qua cửa sổ vuốt ve làn da mịn trên mặt nó lấp lánh cứ
như thiên thần vậy nói tóm lại là cực kì xinh.

Tất cả mọi người đều mắt chữ O mồm chữ A, tròn xoe mắt ra nhìn đến
Không thể chớp mắt đặc biệt là bọn con trai kể cả Long cũng không ngờ nó
xinh thế đấy còn Phong và Trúc thì cũng không khỏi ngạc nhiên vì trông
nó ngây thơ đáng yêu nếu nhìn sơ qua không ai nghĩ nó có thể đánh đấm gì
cả mà ngược lại cứ tưởng một tiểu thư chân yếu tay mềm hay một thiên
thần. Nó bước tới gần sát Long làm Long lại một lần nữa đỏ mặt, thừa cơ
hội Long đang ngây người nó cản chân Long làm Long ngã ngữa về phía sau
may là Hải đỡ kịp. Không thì ê mặt. À mà sau cú ngã ấy chắc Long cũng
cần khá nhiều kem dưỡng da mặt lại.


Nó nhặt nón lên rồi bước tới và nói :

- Bây giờ thì anh biết ai lợi hại hơn ai rồi chứ ?? - Nó nói rất bình
thường, trong lòng cười đắc ý vì mưu kế thành công nhưng nó cũng phải
công nhận là Long cũng rất giỏi võ nếu như không bị nó.....có lẽ nó cũng
không thắng nổi. Nhưng cũng chưa chắc đã thua.

- Cô...Cô đừng có mơ tôi chưa thua đâu nhá !! - Long quát.

- Thôi được rồi Long thua rồi thì thôi vậy. - Phong vỗ vỗ vào vai Long
càng khiến Long tức. Phong cũng hơi ngạc nhiên khi có một cô gái có thể
đánh lại Long trước đây chẳng cần đánh đấm gì cả chỉ cần một cái nháy
mắt thôi cũng đủ cho các nàng hạnh phúc ngập tràn.

- Đúng đó anh Long à thôi bỏ đi - Trúc lên tiếng. Cùng lúc đó chuông
reo vào học, bắt đầu tiết Sinh học ( à mình quên chưa nói giờ học của
trường là ):

***
8 giờ 30 mới bắt đầu vào học, học đến 10 giờ thì nghĩ trưa, 1 giờ lại
vào học và 3 giờ về. Còn nữa vì đây là trường dành cho thần đồng học
nên được phân ra 3 đẳng cấp :

Đẳng cấp 1: Đẳng cấp bạch kim (dành cho con nhà giàu và hội trưởng
hội học sinh, hội phó hội học sinh và Công tử Hoàng Long đang là hội
trưởng hội học sinh )
Đẳng cấp 2 :Đẳng cấp vàng (dành cho con nhà giàu và học cực giỏi).
Đẳng cấp 3: Đẳng cấp bạc (dành cho học giỏi ).
Và nó là đẳng cấp vàng vì nó học cực giỏi Hoàng Long và Hoàng Hải thuộc
đẳng cấp bạch kim, Trúc và Hoàng Phong thuộc đẳng cấp vàng )

Hội Trưởng Hội Học Sinh : là người đứng đầu trong toàn bộ học sinh, nếu
nhà trường đưa ra một nội quy gì đấy thì đồng thời Hội Trưởng cũng có
quyền lên tiếng.

-----------------------
Nó đang ngồi học nói là ngồi học vậy thôi chứ thật ra nó đang ngủ,
chẳng có giờ nào gọi là học thật sự với nó, hơn thế nữa nếu mở ăắt thì
lại chạm bọn sao chổi nên thôi ngủ còn tốt hơn nhưng có một mẩu giấy nhỏ
và nội dung là :

" Cô chờ đấy, tôi sẽ làm cho cô thật đau nhá, đừng có mà huênh hoang, ta đây. "

------------------------------------

Về Đầu Trang Go down
sylyc




Tổng số bài gửi : 6
Join date : 05/11/2011

e nhok tao yeu may P2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: e nhok tao yeu may P2   e nhok tao yeu may P2 EmptySat Nov 05, 2011 10:01 pm

Trước cổng trường hơi cổ kính và cao được sơn màu trắng, bây giờ là lúc tan học nên nhiều học sinh ra về nhiều cô cậu đang lên xế hộp rồi rú ga lên dỉ nhiên trong bọn ấy cũng có 3P, bác bảo vệ vội mở cánh cổng to ấy ra . Nó đang ung dung trượt trên cái ván trượt yêu dấu mà papa nó mới mua cho ( chắc các bạn chưa biết nó đi ván trượt giỏi lắm ) đối với nó không có phương tiện nào thuận lợi thoải mái bằng cái ván trượt ấy chợt một chiếc Limo đen bóng bẩy rẽ ngang trước mặt nó khiến nó giật mình đứng lại ngước lên cửa xe mở ra. Một vóc dáng cao, đeo một kính râm đen đang tiến về phía nó đằng sau còn có thêm 3 người, nó cũng lờ mờ nhận ra ai :

- Lại là các người à chán thật lúc nào cũng gặp má chắc không phải là sao chổi nữa mà là sao quả tạ quá ? Nó rầu rĩ nói.

- Đương nhiên tôi đã nói là không tha cô mà sao để cô chạy thoát được.!! Chẳng ai qua nổi Hoàng Long này !!! - Long cười nham nhở.

- Trời ơi anh tưởng tôi sợ anh lắm à đừng có mơ nhá!!! Mấy người như anh chỉ biết xài tiền ba mẹ, thế anh có bao giờ làm ra " xu " chưa vậy ??? - Nó nói nét mặt khinh thường khiến cho Long cảm thấy lòng tự trọng của một đấng nam nhi bị nó xem không ra gì hay chính xác là không có kg nào.

- IM ĐI !! NẾU KHÔNG MUỐN CHẾT !!! - Long quát vào mặt nó ánh mắt đăm lại một cách đáng sợ.

- Thôi xin 2 người đấy gặp nhau là cãi lộn.- Phong lên tiếng để tạo hòa khí cho hai bên, xem ra hai bên cứ như đang muốn xuất hiện thêm một cuộc chiến tranh.

- Tôi..... tôi có chiện muốn nói với Lưu Ly !! - Hải ngượng ngùng nói, câu nói này của Hải cũng khiến không khí bớt căng thẳng đi ngược lại ai cũng khá ngạc nhiên.

- Tôi nhớ là tôi đâu có chuyện gì nói với anh đâu mà anh lại ..... Nó chưa nói hết câu thì Hải đã lên tiếng.

- Nhưng tôi thì có !!!!- Hải nói lớn.

- Cậu có chuyện gì muốn nói với con nhóc đó chứ !! - Long nói.

- Kệ tớ các cậu ra kia chờ tớ đi . - Hải vừa nói vừa thúc cả bọn. Long bỗng cảm thấy sẽ có một điều gì đó xảy ra và không hiểu sao điều này cậu chẳng mấy thích thú.

- Anh Hải à anh có chuyện gì vậy ? - Trúc hỏi nhỏ nhẹ.

- Anh có chuyện riêng không sao đâu mọi người cứ đi trước đi.- Hải nói.

Cả bọn đi lại xe nhưng không xa lắm đủ để nghe chuyện bọn họ nói ( cái này gọi là nghe lén nè à không nghe thẳng luôn chứ ).

- Rồi anh có chuyện gì muốn nói thì cứ nói đi .- Nó nói hơi miễng cưỡng.

-Thật ra Hải đã thích Ly rồi ngay từ lần đầu gặp thì Hải đã bắt đầu thích Ly.- Hải nhìn vào Ly mà nói.

- Vậy thì sao?? (lạnh lùng nhỉ). - Nó nói một cách lạnh lùng.

- Hải muốn Ly làm girlfriend của Hải được không?? Hải nói nhẹ nhàng.

Ở từ xa Long nghe thấy nên bực mình lao tới nhưng không biết lý do tại sao của cái hành động lao tới này là gì ?? hay dó bản năng. Ờ chắc vậy, Long tự thuyệt phục với bản thân mình bằng một lý do hết sức vô lý để thực hiện một hành động cực kì vô lý :

- Cậu nói gì vậy sao cậu lại thích con nhóc này được . - Long quát.

- Tại sao lai không, cậu đừng tưởng mình không biết cậu cũng thích Ly. - Hải cũng quát vào mặt Long.

- Mình.... mình làm gì có cơ chứ!!! - Long đỏ mặt đáp một phần là vì ngượng trước nó một phần là do bỗng thấy mình giận một cách vô lý.

- Vậy thì được cậu nhìn đây !!!- Hải tiến lại gần Lưu Ly và gần gần hơn nữa đến độ có thể nếu Ly mà nhúc nhích thì sẽ đụng ngay vào Hải, Hải cuối đầu xuống gần má nó. Nó chẳng hiểu Hải đang làm gì ( ngốc thật ) nhưng nó biết có lẽ Hải đang muốn hôn nó, nó ngã người về phía sau như một phản xạ tự nhiên và đẩy Hải ra xa, đúng lúc đó Long kéo tay nó ra khiến nó ngã vào Long một cách nhẹ nhàng, tự nhiên Long ôm lấy nó trước mặt bao nhiêu người khiến Phong và Trúc rất ngạc nhiên, nó vội đẩy Long ra khiến Long hơi thất vọng và hơi tiếc, nó quát lên :

- CÁC NGƯỜI COI TÔI LÀ GÌ VẬY MUỐN LÀM GÌ CŨNG ĐƯỢC SAO, CÁC NGƯỜI THẬT QUÁ ĐÁNG!!!!!!!!!!! .- Nó la thật lớn.

- Xin...Xin lỗi cô !! - Long và Hải đều ngập ngừng nói.

- TÔI NÓI CHO CẢ HAI ANH TÔI ĐỀU KHÔNGTHÍCH NGƯỜI NÀO HẾT VẬY ĐƯỢC CHƯA!!!!!!!!! -Nó quát vào mặt cả hai người.

- Cô tưởng cô quý giá lắm a !! - Long nói.

- Vậy sao anh ôm tôi ?? Nó hỏi lại.

- À..ừ...thì........tại tôi tưởng cô té nên đỡ thế thôi !!! - Long đỏ mặt nói. Long đang nói thì nó đã chạy mất ( trễ giờ làm thêm ) .

- Cái con bé này, tôi chưa nói hết mà lại..... - Long quát.

- Bây giờ thì cậu nói đi cậu có thích con nhok đó không ?? Hải lên tiếng nói.

- À... Ừ .... thì.... hơi hơi thôi ah, chắc mình chỉ say nắng chút chút thôi, một thời gian nó sẽ hết mà!!! Long ấp úng nói.

- Một thời gian là bao lâu ?? Ôi trời 2 anh bạn sát gái của tôi đều thích một cô bé nè trời !!! Nhìn xuống mà coi. - Phong thở dài.

- Sát gái cái đầu cậu ấy !!! - Long và Hải đồng thanh nói.

- 2 anh thật sự thích cô bé đó à ! - Trúc nhẹ nhàng hỏi.

- Ừ!!- Lại đồng thanh nói.

- Nhưng nếu Long thích thì anh thua vậy nếu không thì sức mẻ tình bạn vì em biết không tuy Long sát gái thế nhưng chưa thích ai thật lòng mặc dù có rất nhiều mảnh tình vắt vai nhưng cũng bay mất. - Hải cười nói.

- Mình mà thích con nhóc đó ư ?? Ấm đầu !! Cậu từ bỏ dễ dàng vậy sao ?? Long hỏi.

- Ừ !!! Mình cảm nhận cô bé ấy không chút gì để ý mình dường như chỉ là bạn vì thế không thể ép buộc được, mình thuộc týp người không thích tình yêu miễng cưỡng vậy thôi, xem ra cậu thích cô bé ấy hơi bị thật cái lòng thì phải ??? - Hải cười

- Nhảm nhí !!!!! Tớ mà " quan tâm " loại người như cô ta sao ??? - Không biết Long có phát hiện không nhưng hình như trong câu nói ấy đã nói lên tất cả.

- XẠO !!!! vậy ra anh không " quan tâm " ??? - Trúc cười hỏi.

- .....Dỉ nhiên !!! - Long bực mình quát nhưng hình như nhận ra mình bị hố thì phải.

- Các anh coi mặt anh Long đỏ kìa - Trúc ghẹo.

- Long biết yêu thật rồi kìa, từ nay anh bạn của tôi không còn alone nữa, buồn quá à!! - Hải thở dài.

- Mình cho các cậu biết tay. Cả bọn đuổi nhau suốt dọc đường khiến cho nhiều người nhìn vì cừa chạy vừa la hét. Bỏ lại chiếc Limo đen tuyền trơ trọi.

Về Đầu Trang Go down
sylyc




Tổng số bài gửi : 6
Join date : 05/11/2011

e nhok tao yeu may P2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: e nhok tao yeu may P2   e nhok tao yeu may P2 EmptySat Nov 05, 2011 10:01 pm

Chiều hôm đó, Trúc vừa về thì thấy pa mình đang sắp xếp vali, căn nhà lạnh lẽo từ lâu không một chút tiếng cười có chăng thì cũng chỉ là tiếng cười của những người làm.

Có những đêm trong căn nhà cao sang nhưng trống trải này có tiếng khóc nức của một cô bé và thầm kêu mẹ những hôm giật mình thức giấc. Tuy bề ngoài giữa Trúc và ba Trúc vẫn rất bình thường nhưng hình như có một khoảng cách vô hình đã hình thành rất lâu và có vẻ rất vững chắc khó mà phá ra được. Nếu có nói chuyện cũng là nhưng câu xả giao đơn thuần chưa bao giờ có được một lần tâm sự một lần sà đầu vào lòng ba để thỏ thẻ, điều này khiến Trúc thật sự không muốn về ngôi nhà này càng không muốn nhìn mặt một người.

- Ba lại đi công tác nữa à??? Trúc hỏi nét mặt bình thường có vẻ như cái điều này là một điều hiển nhiên phải xảy ra.

- Ừ!! Ba đi công tác tuần sau Ba mới về !!!- Ba Trúc vừa nói vừa nhìn vào máy vi tính chẳng hề để ý gì đến Trúc, chưa bao giờ ông hỏi qua về chuỵên học hành hay bạn bè chỉ biết bạn Trúc là 3P vậy thôi.

- Ba không thể nhìn con một chút sao?? nhìn con mất bao nhiêu thời gian vậy ba ?? Trúc nói.

- Con gái đừng mè nheo với ba nữa, ba bận lắm mà!!- Ông vẫn chưa dứt khỏi màn hình vi tính với những con số khô khan ấy thay vì nhìn con gái lấy một lần.

- Ba lúc nào cũng bận với đống công việc của pa, chẳng bao giờ pa quan tâm đến con!! - Trúc giận dỗi nói, trước đây lúc nào cũng ậm ừ cho qua rồi thôi nhưng bây giờ có lẽ thật sự không chịu nổi. Mọi thứ đều có giới hạn nhất định và con người cũng vậy.

- Con phải hiểu công việc của Ba rất nhiều!!! - Đến lúc này ông mới đưa mắt sang rồi quay trở lại với những con số ấy.

- Ba chẳng bao giờ quan tâm đến con, con là cái gì của ba vậy!!! - Trúc bắt đầu nói lớn hơn, nét mặt trách móc.

- Ba mà không quan tâm đến con à, con nhìn xem con có thiếu cái gì không, con có thua ai cái gì không !!! Ba làm vất vả thế là vì ai ??

- Nhưng con không cần những thứ đó, cái con cần là tình yêu thương của ba và mẹ cơ!!!! - Nói tới đó Trúc khựng lại, bỗng Trúc và cả ba mình im lặng hẳn đi khi nhắc đến chữ " mẹ ". Trúc lại nói tiếp :

- Ba có biết tại sao mẹ bỏ đi không??? Trúc quát lớn, giơ tay quẹt đi giọt nước mắt đang lăn xuống.

- Con đừng nhắc nữa có được không!! Ba biết đó là lỗi của ba, ba cũng rất hối hận!!!

- Ba suốt ngày chỉ lo với công việc của ba, ba chẳng bao giờ lo cho con và mẹ, đã vậy mỗi lần về ba thường cáu gắt với mẹ đánh mắng mẹ, ba có biết mẹ đã phải khóc bao nhiêu vì ba không, đến nổi mẹ không thể chịu đựng thêm nữa vì thế mẹ phải bỏ nhà mà đi!!! - Trúc quát lớn.

- Đó cũng chính là lí do mà đến giờ này ba vẫn không tái hôn !!! ba đã rất ân hận về việc đó, ba luôn dằn vặt bản thân.

- TẤT CẢ CŨNG VÌ BA TẠI BA TẤT CẢ!!!!!!!!!!!!!!!!!!! - Sau câu đó là một cái " BỐP" mà ông đã tát vào mặt Trúc!! In rõ 5 dấu tay lên khuôn mặt trắng hồng của Trúc.

Trúc đưa tay lên xoa má, căm giận nhìn ông :

- Ba....Ba đánh con à !!!

- Ba... ba xin lỗi!!!! - Ông chưa kịp nói xin lỗi xong thì Trúc đã chạy mất mặc cho ông đang gọi. Ông khụy xuống cảm thấy mình vừa làm một điều tệ hại, giơ bàn tay lên ông tự tát vào mặt mình như hình phạt việc mình vừa làm và co rúm mặt lại vẻ sợ hải. Ông nhấc điện thoại điện khắp nơi tìm Trúc.

Chạy ra tới đường Trúc lại chẳng biết đi đâu, hay là đến nhà anh Hải nhưng đến đó thì các bác sẽ hỏi ( vì Hải và Trúc là anh em bà con ), còn đến nhà anh Long và Phong thì không được vì giờ này 2 anh làm gì có nhà (ở bar hay vũ trường gì đó, cũng dân chơi khét tiếng chứ cũng không ít gì) nghĩ thế Trúc chẳng biết đi đâu nên cứ dạo vòng vòng thành phố.
---------------
Nói về Lưu Ly thì bây giờ nó đang trên đường về nhà vì vừa mới làm thêm xong, nó đang lướt trên ván trượt thân yêu thì thấy Trúc đang đi thẫn thờ, khuôn mặt bệt bạt và tóc hơi rối nên hỏi dù thật tình không muốn dính dáng gì đến :

- Này!! Làm gì mà giờ này còn đi trên đường mà không về nhà ngủ, đại tiểu thư như cô mà sao lại ở đây !!! Nó bước xuống ván trượt.

- Là cô à, không cần cô quan tâm nhá !!!- Mới mấy phút trước còn nói rất cần tình yêu thương mà bây giờ lại thế này đây.

- Chảnh gớm nhỉ! Thấy cô hiền nên tôi hỏi vậy thôi nếu cô không cần thì tôi đi đây, nhưng trước khi đi tôi xin báo trước ở trên con đường nguy hiểm lắm đấy !! - Nó leo lên ván trượt.

Nó đi được một lúc thì thấy không an tâm với những tiểu thư xinh đẹp mà lang thang ngoài đường giờ này mặc cho Trúc không cần nhưng tự dưng máu anh hùng nổi lên buộc lòng nó phải quay lại, thì đúng như rằng nó thấy cả bọn vây kín lấy Trúc trông cô có vẻ sợ sệt lắm.

- Này các người tránh xa tôi ra à nha, không là tui la lên đấy!! Trúc vừa nói vừa lùi lại.

- La đi cô bé, hay để bọn tôi la phụ cho cô nhé!! Cả bọn cười một cách nham nhở. Bỗng một tên
trong số bọn họ bước tới vuốt tóc Trúc thì có một cánh tay hất anh ta ra khỏi mái tóc của Trúc đồng thời cũng bẽ ngược ra phía sau :

- Các người mà đụng đến cô pé này là không yên với tôi đâu nhá!!! - Nó hất các nón đen của nó lên.

- con nhóc này thì làm gì được ai mà bày đặt chảnh đấy hả !!! Khôn hồn thì tránh ra nhanh !! - Bọn chúng cười ầm lên khiến nó không thể chịu nổi những ngón tay của nó co lại kêu rắc rắc như đã chuẩn bị sẵn sàng.

- Vậy thì các người nhào zô, tôi chấp hết đấy !!! - Nó đưa ba lô cho Trúc cầm, và quay lại nheo mắc ý như muốn Trúc lùi lại phía sau.

Cứ thế từng tên từng tên cứ nhào zô đánh nhưng tên nào cũng không qua nỗi 3 chiêu của nó, đầu tiên là một thằng cao khỏe được thằng cầm đầu ra hiệu đánh trước nhưng 5 giây sau nó nằm lăn xuống đất ôm bụng chẳng là thằng đó vừa bị nó lên gối một phát đau nhừ không biết nó đánh có nhanh không mà chẳng thằng nào đỡ kịp. Ban đầu chỉ khoảng 10 tên nhưng dần bọn chúng kéo càng đông gần 20 tên chứ ít gì ( nó học võ từ nhỏ nên khó mà đánh không giỏi được ), Cả bọn đều nằm lê liệt dưới đất nét mặt như chịu thua duy thằng cầm đầu có vẻ còn máu lữa lắm thì phải dù mới bị nó đấm xong nhưng cố đừng dậy lườm nó dù không dám đánh lại.

- Bây giờ sao, còn chưa chiệu đi à !! - Nó đeo pa lô lên, trông bọn chúng cứ nhìn trừng trừng vào nó như sợ đấm thêm một phát nữa, thấy vậy nó nhân cơ hội làm vẻ thủ như sắp đánh khiến bọn chúng sợ chạy vụt đi.

- Tôi đã bảo cô mà về nhà đi không nghe !!! Đoạn đường này rất nguy hiểm, bọn đó toàn là " quỷ sống " tôi đã gặp tên cầm đầu vài lần. - Nó quay sang nói với Trúc, nét mặt vẫn còn tha thiết muốn đấm thêm. Cũng lâu rồi nó không đánh đã như vậy, ở trong lớp võ thì nó chỉ được nhẹ tay không thì người ta gãy tay gãy chân hết. Còn bình thường thì chẳng thể nào đánh được với ai chỉ có lúc nó còn học cấp 2 thì đánh nhiều.

Nhưng khi nó quay sang nhìn Trúc trông có vẻ như Trúc không còn sợ mà thay vào đó là gượng ngạo y như là cố thú nhận một việc gì đó.

- Tôi.... Tôi không có chỗ để về nữa!! Trúc ấp a ấp úng nói.

- Chứ nhà cô đâu sao lại không về nếu tôi nhớ không lầm là cô cũng là đại tiểu thư mà giờ nói không có nhà chuyện khó tin à nha!!! - Nó nói ngu ngơ nét mặt hơi không thích.

- Nhưng bây giờ thì không về được nữa rồi !! - Trúc úp mặt xuống khiến nó hơi bối rối vì câu nói của nó dường như câu ấy làm Trúc thấy buồn thêm.

- Vậy bây giờ cô tính làm sao ?? Nó nói.

- Tôi cũng không biết nữa, tôi hết chỗ về rồi!! - Trúc buồn bã nói.

- Hay cô về nhà tôi ở đi tuy hơi chật nhưng đủ chỗ cho cô nằm đấy, rồi sáng mai tính tiếp nhá!! - Nó cầm túi xách lên đưa cho Trúc, hết cách rồi nó cùng không thể để Trúc thế này. Chẳng hiểu, tự dưng nó thấy nó cần phải làm thế.

- Cảm... ơn cô !! - Trúc rụt rè nói. Rồi hai người cùng nhau về. Đi trên đường nó cảm thấy Trúc có chuyện gì đó im lặng và bước theo nó không nói cũng không hỏi là nó dắt đi đâu chỉ việc đi. Nó cũng chẳng biết Trúc là người thế nào ngoài một điều mà nó biết Trúc là " đại tiểu thư ", nhưng nó lại cảm thấy Trúc khác hơn so với 3P chỉ vậy thôi. Về tới nhà của nó, đó là một căn nhà nhỏ của ba mẹ nuôi nó thật ra thì nó cũng chẳng có ở đây chỉ lâu lâu ghé qua thôi nhưng hôm nay có Trúc nên thôi ghé vậy vì căn nhà này nằm trên đường về nhưng nếu về nhà nó thì xa quá nên thôi nó nghĩ nên ở lại đây cho tiện. Nhưng có vẻ gặp khó khăn về lối vào :

- Không có đi cửa trước được đâu vì bây giờ papa và mama ngủ rồi nên leo tường vậy !!! - Nó vừa nói vừa dắt Trúc ra sau nhà.

- Nhưng tôi Không biết leo mà!!! Trúc nhăn mặt thì thầm.

- Tôi sẽ đỡ cô leo được chưa !!! - Vậy rồi cả hai leo vào nhà tuy gặp chúc khó khăn vì váy của Trúc cứ bị vướn vào vách tường, lên tới phòng của nó, nó khẽ đẩy nhẹ cửa phòng cố làm cho ba má nuôi không thức giấc :

- Cô ngủ ở trên giường đi tôi ngủ dưới đất được rồi!!! - Nó vừa nói vừa trải nệm ra sàn nhà.

- Tại sao cô không ngủ chung với tôi !!!! - Trúc hỏi.

- Vì tôi hay gác người ngủ kế bên tôi lắm và còn chảy ke nữa !!! - Nó phì cười ngượng ngùng.

- Giống anh Long thật anh ấy cũng hay chảy ke khi ngủ lắm, dễ thương lắm !! - Trúc ghẹo.

Link gốc bài
Về Đầu Trang Go down
sylyc




Tổng số bài gửi : 6
Join date : 05/11/2011

e nhok tao yeu may P2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: e nhok tao yeu may P2   e nhok tao yeu may P2 EmptySat Nov 05, 2011 10:01 pm

- Cô đừng nhắc tới cái tên sao chổi ấy!!!! - Nó nhăn mặt lại. - Mà tại sao cô hok về nhà mình vậy:
- Tôi không còn nhà để về nữa rồi!!!!! Tôi vừa mới cãi nhau xong với papa mừ!!!!!- Trúc xị mặt kể.(Lần đầu tiên cô kể chuyện nhà cô cho người khác nghe ). Nó bỗng thấy có lẽ nó đã sai khi nghĩ Trúc là người không xem ai ra gì.

- Tại sao cô lại cãi nhau với papa của cô vậy ???? - Nó tò mò hỏi (cũng nhiều chuyện gớm )

- Tôi đã lỡ nhắc tới mama của tôi nên ông đã tát tôi một cái, mama tôi bỏ đi lúc tôi mới 10 tuổi, bà ấy không chịu nỗi sự gia trưởng của papa tôi, ông thường cáu gắt, hắt hủi mẹ tôi, thậm chí ông còn thường xuyên chửi mắng mẹ tôi, khiến bà ấy không chịu nỗi nên đã bỏ đi và sau đó tôi mới biết bà đã chết do bệnh trầm cảm kéo dài. - Trúc từ từ kể.

- Vậy mà tôi cứ tưởng cô sướng lắm chứ muốn gì được đó, được cưng chiều hơn người ta chứ !!!! Nó nhìn Trúc nói.

- Đúng là tôi muốn gì có đó nhưng những cái tôi cần lại không có!!!!!!!- Trúc cười buồn.

- Nhưng tôi nghĩ pa mẹ nào mà không thương con, chỉ là pa cô đang lúc nóng giận nên mới lỡ đánh cô thôi!!!- Nó an ủi.

- Tôi cũng không biết nữa nhưng đây là lần đầu ông ấy đánh tôi!!!!!!!!!! - Trúc xoa má

- Nhưng dù sao cô cũng đỡ hơn tôi còn biết mặt papa mama của mình còn tôi thì......... Nó nói.

- Cô làm sao, sao không nói nữa??????? Trúc nhìn nó nét mặt tò mò hiện rõ trên đôi mắt đen to ngây thơ.

- Àk hok có gì thôi cô ngủ đi!!!- Nó kéo mền lên co người lại có vẻ lạnh. Trúc thấy vậy bèn nói :

- Này! cô định ngủ dưới đất luôn thế àh, không sợ bị nhiễm lạnh sao, bây giờ đang là mùa đông đấy!!! - Trúc nhìn xuống nó.

- Không !!! ax xì.... ax xì...!!! Nó hắt hơi lia lịa.

- Vậy mà nói không sợ lạnh, thôi lên ngủ với tôi luôn đi!!! -Trúc cười kéo tay nó.

- Cô Không sợ tôi ngủ chảy ke lên người cô àh!!! - Nó cười tinh nghịch.

- Sợ chứ nhưng chẳng lẽ để cô ngủ dưới đất còn tôi thì ấm êm trên giường, thôi cô lên đây ngủ luôn đi !!! Trúc nói.

Nhìn nét mặt của Trúc nó cũng không thể từ chối vả lại thật sự mà nói thì nắm dưới đất lạnh kinh khủng hơn là nó nghĩ, nó ghét nhất là phải chịu lạnh và đau.

- Ok!!. Nó cảm thấy nên lên ngủ cho chắc nên ôm gối mền leo lên giường. Cả hai ngủ chung một giường dỉ nhiên là sẽ chật chội :

- Tự nhiên tôi cảm thấy có cảm giác ấm áp!!! Chắc tại tôi ngủ một mình quen rồi nên giờ cảm thấy như vậy!!! - Trúc nói.

- Tôi cũng thế!!!- Nó đã nhắm mắt có vẻ rất mệt nó là vậy lên giường là 30 giây sao có thể ngáy o o o o. Cả 2 chìm vào giấc ngủ một cách dễ dàng do có lẽ ai cũng đã thấm mệt, và cả cái cảm giác ấm áp khó tả ấy ôm khắp căn phòng.

Sáng hôm sau, một buổi sáng ấm Mặt Trời khẽ nhô lên qua chỏm núi, vài đám mây nhỏ che đi phân nữa cứ như Mặt Trời chưa muốn thức giấc còn lưu luyến giấc ngủ. Sáng, ánh nắng hơi chói nhưng ấm. Mặt Trời thức giấc sau một đêm dài cũng khiến cho mọi vạn vật bắt đầu ồn ào náo nhiệt lạ thường. Đường phố bắt đầu tấp nập xe, nhiều người ôm ả rao hàng, những chiếc còi thay nhau bóp in ỏi.

" AAAAAAAAAAA!!!! Trời ơi !!!" -Trúc la vang dội như góp phần thêm cho cái không khí náo nhiệt ngoài kia.

- Có chuyện gì vậy!! cháy nhà à!!!- Nó lờ đờ ngồi dậy, dụi dụi đôi mắt đang bị ánh nắng rọi.

- Cô...Cô chảy ke lên người tôi rồi đây nè !!! Ghê quá !!!- Trúc nhăn mặt.

- Tôi đã nói rồi mà cô bắt tôi ngủ chung đấy chứ!!!!- Vẫn nhắm mắt và nắm xuống kéo chăn đấp ( nó bị bệnh say ngủ ).

- Cô có bộ quần áo nào không cho tôi mượn đi !!!- Trúc bước tới tủ quần áo của nó.

- Cô muốn lấy cái nào thì cứ lấy !!! - Nó nhăm nghiền mắt.

" AAAAAAAAAA!!!!!!!! Trời ơi!!! " - Lần 2, một tủ quần áo đen nghịt thấp thoáng có vài màu trắng của đường viền áo.

- Lại có chuyện gì nữa đây!!! Sao cô cứ AAAA hoài vậy!!! - Nó nhăn mặt.

- Đồ của cô hay của anh cô vậy sao tôi thấy toàn là đen với đen hok vậy, style boy nữa !!! - Trúc nhìn.

- Đồ tôi đấy tôi làm gì có anh mà ... !! - Nó bước tới tủ quần áo mắt vẫn nhắm nghiền!!!! Lờ đờ bước đi. Trong khi Trúc thì săm soi hết bộ này đến bộ khác.

- Đồ gì mà đen với đen, quần và quần chẳng thấy một các váy nào thế kia!!!Làm sao tôi mặt được !!! - Trúc nói

- Để tôi tìm cho cô một cái váy trắng mặc đỡ vậy!!!!- NÓ lục tung đống đồ.

- Có cái váy nào cái chết liền ấy!!!!- Trúc nói.

- Có mà hôm sinh nhật tôi mama có mua cho tôi một cái nhưng tôi không có mặc!!!- NÓ lục tung hết cả lên. Đến lúc tìm được thì căn phòng cũng đã bừa bộn:

- Đây nè!!! chắc là cô mặc vừa đấy !!!- Nó đưa và tiếp tục leo lên giường. Trúc cầm lấy và thay ra :

- Này này cô hok định đi học hay sao mà ngủ hoài vậy!!! Trúc lay lay nó.

- Cô cứ đi trước tôi sẽ đi sau!!!!!! - Nó hất tay Trúc ra kéo mền lên khỏi đầu.
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





e nhok tao yeu may P2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: e nhok tao yeu may P2   e nhok tao yeu may P2 Empty

Về Đầu Trang Go down
 
e nhok tao yeu may P2
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
»  Ê,Nhok! Tao...Yêu Mày!

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: CHAT :: Truyện tranh online-
Chuyển đến